Nhân vật Lâm Đại Ngọc trong tiểu thuyết Hồng Lơ Mộng
Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014
Lâm Đại Ngọc là một tính cách thú vị khác. Nàng yêu Bảo Ngọc, nhưng vì chưng thân phận của nàng, mỗi khi Bảo Ngọc ngỏ lời là nàng lại giận hờn, buồn tủi, làm làm bộ chống cự tuyệt...
nhiều bệnh, cô là trang nghiêng nước nghiêng thành.(3) Đại Ngọc nghe thấy câu ấy, mặt và tai đỏ bừng lên,
lập tức dựng ngược lông mày, như cau lại mà không phải là cau, trố hai con mắt, như trợn mà không phải trợn. Má đào nổi giận, mặt phấn ngậm hờn, trỏ vào mặt Bảo Ngọc: - Anh nói bậy, muốn chết đấy! Dám đem nhũng lời lẳng lơ suồng sã lăng nhăng để khinh nhờn tôi! Tôi về mách cậu mợ đấy”. Điều đó làm cho nàng trở nên đáng yêu và tội nghiệp, làm cho nàng trở nên nhiều nữ tính hơn. Không một nét giả dối, nàng là một nhân vật đã hiện ra với chiều sâu tâm lý đa dạng, được bộc lộ qua tình yêu, qua những quan hệ khác. Phút cuối cùng nàng nghe nói Bảo Ngọc sắp lấy vợ, và người được chọn sẽ là người trong phủ, nàng chắc mẫm người đó sẽ là mình, chứa chan hy vọng, và từ đau buồn tuyệt vọng, trong ốm đau, nàng trở lại sống linh hoạt, tươi đẹp... Ai
“Bảo Ngọc cười nói: - Tôi là người nhiều sầu, hay đó là phút nàng ở gần sự chấm dứt nhất. Những cảnh như vậy làm cho nhân đánh vật thực, gần gũi, phong phú, hấp dẫn.... và về mặt soi rọi tâm lý nhân dịp vật, đã đạt đến đệ trình độ của nhân vật tiểu thuyết hiện đại.
All comments [ 0 ]
Your comments